Uta no☆Prince-sama♪ THEATER SHINING
- 映画「Pirates of the Frontier」chapter 02
- Ngày phát hành: 09 tháng 12 năm 2015
- Lưu ý:
- CD Drama có thêm nhân vật nữ chính nhưng không có voice, các bạn hãy vừa nghe CD vừa đọc để có trải nghiệm tốt nhất nhé.
- Tên của Red Angel và White Devil là dịch ra tiếng Anh. Tiếng Nhật vẫn là “赤い天使” và “白い悪魔” nên khi dịch, mình sẽ dịch thành “Xích Thiên Sứ” và “Bạch Quỷ”.
- Các bạn xem vui vẻ!
- Nhân vật:
- Ikki (Otoya Ittoki): Thuyền trưởng, thẳng thắn, luôn nghĩ cho bạn bè.
- Malraux (Kurosaki Ranmaru): Đầu bếp, chung thuyền, thô bạo nhưng được cái hay lo cho Ikki.
- White Devil – Bạch Quỷ (Camus): Hải tặc tàn nhẫn, chìa khóa cho cả câu chuyện.
Quào, nhìn gần thì con tàu này đúng là to thật đấy. | |
Đừng để mất cảnh giác đó. | |
Nhưng- | |
Mặc dù nó rất to nhưng chả có dấu hiệu gì của sự sống cả. Có thật là có người ở trên con tàu này không vậy? | |
Lỡ như… nó là một con tàu ma thì sao? | |
Ma nó không có ăn đồ ngọt đâu. | |
Ái chà chà, các cậu là khách sao? | |
OÁI!!! | |
T-Tên kia! Từ khi nào mà ngươi lên được tàu của bọn ta? | |
T-Tự nhiên xuất hiện sau lưng tụi tui như vậy! Tui còn không cảm nhận được sự hiện diện của anh nữa! | |
Tôi chỉ bắt chước theo dõi tàu người khác như những gì mà các ngươi đang làm thôi. | |
So với tôi thì cái khả năng theo dõi đó của các cậu rất dễ bị phát hiện đấy. | |
Ngươi là thuyền trưởng của con tàu ma này phải không? | |
Dám gọi đây là tàu ma ư. Thật bất lịch sự. | |
Tên tôi là Camus, người khác thường gọi tôi là Bạch Quỷ. | |
Biết ngay mà! | |
Ngươi- | |
*đổi giọng* Đừng có chạm vào vai ta, tên ngốc này. | |
Hừ… | |
Cẩn thận với thái độ của các ngươi đi, việc giết hai ngươi đối với ta dễ như ăn bánh. *búng tay* | |
Có rất nhiều súng đang chỉa vào chúng ta! Từ khi nào mà bọn chúng xuất hiện vậy? | |
Chúng ta sẽ bị bắn xuyên qua mất. Chết thật, không thể cử động được. | |
Vậy các ngươi muốn gì? Chẳng mấy ai tiếp cận con tàu của ta theo ý muốn cả, ta thật sự tò mò lý do vì sao các ngươi lại làm thế đấy. | |
Có một vài điều tôi muốn hỏi anh! Về cha của tôi! | |
Cha của ngươi? Ý của ngươi là sao? | |
Nếu như tôi nói đó là “Xích Thiên Sứ” thì anh sẽ hiểu chứ? | |
“Xích Thiên Sứ”… | |
Đúng, Xích Thiên Sứ là cha của tôi. Anh có biết gì về ông ấy không? | |
Sẽ thật kỳ quặc nếu ta cứ tiếp tục trò chuyện trên con tàu sơ sài này. Hiếm khi có dịp, mời hai người lên tàu của ta. *búng tay* | |
Mời. | |
*tiếng súng chỉa* | |
Chậc, bị bao vây rồi. Đúng như tôi nghĩ. | |
Ngươi tưởng mình sẽ được hoan nghênh sao? Tên ngốc. | |
Từ nãy đến giờ ngươi cứ gọi ta là “tên ngốc” suốt, thật sự rất phiền đấy! | |
Hừ, tên kia, có biết mình đang ở trong hoàn cảnh nào không hả? Thế mới gọi ngươi là tên ngốc đấy. | |
Gì hả- | |
Malraux, bình tĩnh lại đi. Chúng ta chỉ đến đây để nói chuyện. | |
Anh có thể nói cho tôi biết được không? Về cha của tôi. | |
Cậu còn trẻ lắm, cậu bé à. Có những lúc cậu không nên biết quá nhiều. | |
Đây là việc mà tôi tự chọn, không phải là việc của anh! | |
Được thôi, ta sẽ cho ngươi biết. ta bị chính cha mẹ của mình ném xuống biển sâu, rồi ta được cứu bởi cha của ngươi khi đang trôi trên biển. | |
Đúng như tên gọi, ông ấy quá tốt để trở thành hải tặc. Ông ấy yêu quý kẻ yếu và yêu thương những thuyền viên của ông từ tận đáy lòng. | |
Vậy à…? Vậy tại sao một người tốt bụng như thế lại bỏ rơi mẹ con tôi? | |
Hừ, ngươi thậm chí còn không hiểu được việc đó sao? | |
Bởi vì ông ta không quan tâm, sự tồn tại của mẹ con ngươi không cần thiết, câu trả lời là thế đó. | |
Sao cơ? | |
Ngươi, dám nói như thế với con của- | |
Đó là sự thật. Ngươi cũng biết mà đúng không? | |
Nếu như mẹ con ngươi thật sự quan trọng đối với ông ta, ông ta sẽ không bao giờ bỏ rơi đâu. | |
Vậy… Cha của tôi đang ở đâu? | |
Ngươi hỏi ông ta đang ở đâu hả? Ta giết hắn rồi. | |
Cái gì? | |
Giờ chắc ông ta đã chết đuối, trôi dạt đâu đó trên biển ấy. Một kết cục ngu ngốc, y hệt như ông ta. | |
Lòng tốt của chính ông ta lại trở thành con dao đâm chết ông. Lòng tốt không hề dành cho cướp biển, bị phản bội bởi chính đồng đội của mình, ông ta chỉ là một kẻ ngốc. | |
Gừ! Ta chịu hết nổi rồi! | |
Malraux! | |
*cầm dao tấn công* | |
Ồ, dám đối đầu với ta chỉ với con dao đó thôi sao? | |
*búng tay* *các quân lính xuất hiện* | |
Nếu như ngươi muốn, ta sẽ là đối thủ của ngươi. Tra tấn bọn nó nhưng đừng giết, rõ chưa? Ta sẽ kết liễu chúng. | |
Ta mượn cây kiếm này nhé! Có nhiều người… tấn công cùng một lúc thế này… hơi bị… khó đấy. | |
Oái! Áo khoác của tui! Tui chỉ có mỗi cái áo đó thôi đó~! | |
*nữ chính đến cứu bằng khẩu đại bác* | |
Quào! Cảm ơn nhé! Tui ổn! Đúng là Nữ thần may mắn có khác! | |
Giấu đồng đội của mình trong tàu sao? Cũng giỏi đó. | |
Này! Đừng nhìn ra chỗ khác chứ! Đối thủ của ngươi là ta. *rút dao* | |
Ngươi định đấu với ta bằng con dao bé tí đó hả? Nó quá mỏng, khiến ta lầm tưởng rằng đó là dao bếp đấy. | |
Có vấn đề gì với đầu bếp sao? | |
Ha! Ai mà nghĩ rằng ngươi lại thật sự là đầu bếp cơ đấy. | |
*cười* Thật là một vinh hạnh, khi mà cả thuyền trưởng lẫn đầu bếp đều ở trên con tàu này. | |
Tên khốn, đừng có chủ quan! | |
Mong là con dao yêu quý của ngươi không bị sứt mẻ gì. | |
Im đi! | |
*đấu kiếm* | |
Sao thế? Cây kiếm đáng quý kia của ngươi đâu rồi hả? | |
Cái gì? Sao ngươi lại ném con dao đó đi? | |
Nghĩa là cú đấm này đủ hạ ngươi rồi đấy! | |
Sao vậy hả? Lên đi nào!!! | |
Cột buồm lắc lư ư? Chậc, là do phát đạn ban nãy. | |
Sao thế? Trông ngươi như bị dồn vào đường cùng rồi nhỉ. Không còn chỗ để chạy đâu. | |
Ta sẽ bắt ngươi phải xin lỗi thuyền trưởng của ta. | |
Đừng có được nước làm tới. | |
Câu đó của ta mới đúng. Có vẻ như ngươi sẽ không làm thế trừ khi phải chịu đau đớn nhỉ. | |
Hừ. Tên ngốc. *búng tay* | |
Cái gì thế này? Mình không cử động được! | |
Ngươi không biết sao, rằng ta có thể sử dụng ma thuật? | |
Không ngờ… rằng tin đồn lại là thật. | |
Thấy sao hả, khi bị trói bởi những sợi dây mà ngươi không thể nhìn thấy? | |
Xương của ngươi chắc cũng sắp nứt ra hết rồi, cơ thể ngươi đang chịu đau đớn đấy. | |
Gừ aaaaa!! | |